Nhạc nền phim (đôi khi được gọi là
nhạc phim,
nhạc bối cảnh, hay
nhạc phụ) là phần âm nhạc nguyên bản được biên soạn riêng để đi kèm với một bộ phim. Nhạc nền phim là một phần của
nhạc phim, phần nhạc cũng thường bao gồm các đoạn
đối thoại và
hiệu ứng âm thanh. Nhạc nền phim thường được biên soạn bởi một hay nhiều
nhà soạn nhạc, dưới sự hướng dẫn của, hoặc trong sự hợp tác với
đạo diễn và/hoặc
nhà sản xuất phim, và thường được trình bày bởi một nhóm các nghệ sĩ – hầu hết thường bao gồm một dàn nhạc hoặc ban nhạc, một người chơi nhạc cụ, và một đội hợp xướng hoặc ca sĩ – và được thu âm bởi một
kỹ sư âm thanh.Nhạc nền phim bao gồm một số lượng lớn các phong cách âm nhạc khác nhau, phụ thuộc vào tính chất của bộ phim mà nó đi kèm. Phần lớn các nhạc nền phim là những sản phẩm hòa tấu có nguồn gốc từ
nhạc cổ điển phương Tây, nhưng một số khác cũng chịu ảnh hưởng từ nhạc
jazz,
rock,
pop,
blues,
new-age và
ambient, và một phạm vi rộng các phong cách âm nhạc của
các dân tộc và của
thế giới. Thập niên 1950 chứng kiến sự tăng lên về mặt số lượng của các nhạc nền phim có bao gồm
yếu tố điện tử là một phần trong bản nhạc, và nhiều nhạc nền phim được biên soạn hiện nay là sự kết hợp giữa
dàn nhạc giao hưởng và các nhạc cụ điện tử.
[1]Cùng với sự phát triển của
kỹ thuật số và những âm thanh mẫu, nhiều bộ phim kinh phí thấp đã có thể dựa vào những âm thanh mẫu kỹ thuật số để mô phỏng âm thanh từ các nhạc cụ, và nhiều nhạc nền phim được thực hiện và trình bày hoàn toàn bởi chính những nhà biên soạn, bằng cách sử dụng những phần mềm soạn nhạc phức tạp.Các
bài hát thường không được coi là một phần của nhạc nền phim,
[2] dù cho các bài hát cũng tạo nên một phần của nhạc phim. Mặc dù một số bài hát, đặc biệt là trong
các bộ phim nhạc kịch, thường được dựa trên ý tưởng chủ đề của phần nhạc nền, phần nhạc nền thường không có lời hát, trừ một số được hát bởi các đội hợp xướng hoặc ca sĩ.